Mr. Sunshine Vietnam Fansite
|
Bài gửi sau cùng |
Bài gửi | Người gửi | Thời gian |
Thông báo di chuyển 4rum | | Mon Mar 08, 2010 8:32 pm
|
Prince Ghost VietNam Fansite xin liên kết | | Sun Mar 07, 2010 10:34 am
|
KHẨN,TÌNH TRẠNG HOST CUẢ 4RUM | | Sat Feb 27, 2010 9:58 pm
|
[Porject] Gửi quà tặng cho Calvin vào ngày concert ở Việt Nam | | Wed Feb 24, 2010 8:47 pm
|
Jiro Việt Nam Fansite xin liên kết | | Mon Jan 18, 2010 8:26 pm
|
lKhẩnl Tuyển Trans cho 4rum | | Wed Jan 06, 2010 7:22 pm
|
[Short fic] Flower Sunshine (Đã hoàn thành) | | Mon Jan 04, 2010 2:23 am
|
Tuyển Staff Cho 4rum CVFS | | Wed Dec 30, 2009 7:13 pm
|
Cuộc thi viết cảm nghĩ về thần tượng | | Sun Dec 27, 2009 9:28 pm
|
[One Shot] (`♥-‘๑’- Black & White -‘๑’-♥') (Đã hoàn thành) | | Sat Dec 26, 2009 10:08 am
|
[Short fic] Rainy Smile (Đã hoàn thành) | | Sat Dec 26, 2009 10:03 am
|
[Vote] Cả nhà vào vote cho Fah đi | | Tue Dec 22, 2009 1:19 am
|
|
| [Short fic] Tình yêu (Đã hoàn thành) | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
sky blue 一個人流浪-Tham quan
Tổng số bài gửi : 19 Reputation : 0 Join date : 17/11/2009
| Tiêu đề: [Short fic] Tình yêu (Đã hoàn thành) Tue Nov 17, 2009 3:47 pm | |
| Tình hình là e cũng đã xin phép tg bên j'...đã pm rồi nên mới dám post :p Dẫn nguyên văn lời tg~ - Trích dẫn :
Lần đầu post bài trong đây nên mọi người đọc rùi cho ý kiến nha. Đây hông phải do mình viết mà do nhỏ bạn thân viết va mình post dùm , nó hông dám post.
Nếu ai muốn post ở web khác thì xin hãy pm mình và ghi đúng tác giả nha. Thx Đây là short fic nên chỉ có 2 chap thui ^^ Tên fic: Tình yêu Tác giả: Kitty187@SheFamily Nguồn: http://shefamily.no-ip.info/topic/6565787/1/#new Disclamer: Nhân vật không thuộc về tg nhưng tg sẽ quyết định số phận họ trong fic Rating: Chắc là K... vj` tg hem có để^^ Casting:
-Anh : Calvin -Cô ấy : Hebe Còn nó là ai thì mọi người cùng đoán nha | |
| | | sky blue 一個人流浪-Tham quan
Tổng số bài gửi : 19 Reputation : 0 Join date : 17/11/2009
| Tiêu đề: Re: [Short fic] Tình yêu (Đã hoàn thành) Tue Nov 17, 2009 3:49 pm | |
| Part 1
Nó được sinh ra trong 1 lò gốm. Lúc mới sinh nó trắng tinh tươm, sạch sẽ và mang đến cảm giác thanh khiết cho bất cứ ai nhìn thấy. Không biết vì cái cảm giác ấy hay vì 1 lý do nào khác mà anh chọn nó trong vô số những người anh em xung quanh. Hihi, có lẽ số phận đã an bài như thế, nếu không nó đâu được biết những chuyện thú vị xảy ra sau này.
Anh nhìn nó hồi lâu, ngắm nghía, nghĩ ngợi, rồi cầm nó lên. Anh mang nó đến chiếc bàn kê ngay góc, hý hóay pha màu. Lát sau,anh dùng cây cọ vẽ, chấm ít màu rồi sơn lên mình nó. Ui trời, giá mà nó có thể kêu lên, àh không, giá mà anh nghe được tiếng kêu của nó. Nó không muốn thứ màu sơn xấu xí ấy phủ lên người nó đâu. Đừng sơn nữa!!! Anh vẫn không ngừng tay, chăm chú vào tác phẩm của mình. Nó nhắm chặt mắt, đến khi nghe anh kêu khẽ “Xong!”, nó mới mở mắt ra. Ngắm nghía mình hồi lâu, nó chợt nhận ra, thì ra trông nó cũng không tệ. Chẳng biết anh vẽ gì trên mình nó, chỉ thấy những đường xoắn ốc, chúng nối tiếp, đan xen nhau. Nhìn chung anh cũng có hoa tay!- nó thầm nhận xét. Anh hí hửng mang nó về, nó thì nằm gọn trong balo của anh, lòng băn khoăn bao nhiêu là câu hỏi, “Anh ở đâu nhỉ? Là người như thế nào? Nhìn cái mặt cũng dễ thương. Chắc không phải loại người mua nó về rồi đến 1 lúc nào đó hứng lên lại đem đập nó. Nó từng nghe nhiều người bạn của nó bị thế rồi. Àh, mà không biết khi mua về anh sẽ để nó ở đâu nhỉ? Mua cho anh àh? Hay để tặng ai? ”Nó cứ mải mê với những câu hỏi,không hay rằng anh đã về tới nhà. Qua cách chào hỏi mọi người, nó biết anh không phải người ở đây. Anh đi du lịch, hôm nay là ngày cuối nên anh tranh thủ đi mua quà. Và anh chọn nó!!! Anh có vẻ trân trọng nó lắm, chắc tại anh biết nó dễ vỡ. Anh ưu ái cho nó 1 ngăn kín nhất, êm nhất trong vali. Ấm quá!!! Nó tận hưởng cảm giác êm ái, ấm áp ấy rồi ngủ thiếp đi.
Ah, chói mắt quá!!! Ánh sáng rọi vào khiến nó bừng tỉnh. Anh cầm nó trên tay rồi nhẹ nhàng đặt lên bàn. Sau đó anh bấm điện thọai, nhắn tin say sưa. Xong, anh quay lại, sọan tất cả những món quà mà anh mua, xếp vào từng cái túi nhỏ xinh xinh, miệng lẩm nhẩm gọi tên từng người. Nó háo hức chờ đợi xem mình sẽ được xếp vào cái túi nào, nhưng… chờ mãi chẳng thấy. “Vậy là mua cho anh ấy rồi! ”nó nhủ thầm. Vừa lúc ấy nó có cảm giác mình bị nhấc bổng lên. Thì ra là anh, anh thì thầm “Đây sẽ là 1 món quà rất đặc biệt”. Ủa, thế ra nó là quà àh? Vậy sao anh không xếp nó vào 1 chiếc túi nào hết. Ơ, ơ, chưa gì hết bỏ người ta vào tủ rồi. Bực mình!
Tối, anh mang nó ra, để trên bàn. Rồi anh viết gì đó. Nhật kí! “Hôm nay mình mang quà qua nhà cô ấy. Cô ấy lại không có nhà. Cũng lâu lắm rồi mình chưa được gặp cô ấy”. Rồi anh quay qua nó, không biết nói 1 mình hay đang tâm sự với nó - 1 món đồ vô tri vô giác.
-Quen nhau lâu lắm, dường như giữa 2 người không có khỏang cách. Mọi chuyện buồn vui đều kể cho nhau nghe. Vậy mà chẳng bao giờ mình dám bày tỏ tình cảm với cô ấy. Có lúc mình nghĩ rằng, mình và cô ấy không thể nào, vì bọn mình biết nhau quá rõ, mà tình yêu cần chút gì đó bí mật, chút gì đó khám phá. Nhưng rồi thời gian trôi, những lần cô ấy buồn, cô ấy hẹn mình ra nói chuyện mình mới nhận ra, thì ra mình muốn che chở cho cô ấy. Mình muốn là ngừơi mang đến cảm giác bình yên cho cô ấy. Không biết bên mình cô ấy cảm thấy thế nào nhỉ? Chứ lúc bên cô ấy, mình thấy nhẹ nhàng và thanh thản lắm. Nhất là lúc nhìn thấy nụ cười của cô ấy, nụ cười khiến mình thấy thế giới bừng sáng. Mình nghe cô ấy cười không biết bao nhiêu lần, vậy mà mãi đến lúc thấy giọt nước mắt lặng lẽ rơi trên má cô ấy, mình mới nhận ra nụ cười và giọt nước mắt của cô ấy quan trọng với mình như thế nào. Cô ấy không như bao nhiêu người con gái khác, không đòi hỏi mình cho mượn bờ vai, cũng chẳng thút thít khóc, cô ấy ngồi đó,nhìn xa xăm và nước mắt lăn dài. Đó là khi mối tình đầu của cô ấy tan vỡ. Và cũng là lần mình biết trái tim mình nhói đau trước người con gái này.
Ah, thì ra là anh ấy yêu. Cô gái mà anh ấy nói chắc cũng đặc biệt lắm. Nó không biết tình yêu là gì, càng chưa bao giờ yêu ai, nhưng nhìn gương mặt của anh, nó biết rằng tình yêu khiến con người ta thay đổi ghê gớm. Nhưng nó vẫn không hiểu, tại sao anh ấy cứ ngồi đó, nói như tâm tình với nó? Nói với nó thì được gì chứ, đâu có ích gì, người mà anh ấy cần nói là cô ấy kìa. Nó cứ thắc mắc, rồi thiếp đi lúc nào không hay. | |
| | | sky blue 一個人流浪-Tham quan
Tổng số bài gửi : 19 Reputation : 0 Join date : 17/11/2009
| Tiêu đề: Re: [Short fic] Tình yêu (Đã hoàn thành) Sat Dec 19, 2009 11:56 pm | |
| Part 2:
Suốt ngày anh đi làm. Nó ở nhà, chẳng biết làm gì. Mà cũng lạ, từ lúc mua nó về đến bây giờ, hầu như đêm nào anh cũng nói với nó về cô ấy. Nào là những kỉ niệm này, những lần anh đi chơi với cô ấy này, tình yêu anh dành cho cô này. Nó chẳng biết anh có bị gì không nữa. Nhưng nó biết làm gì ngoài việc ngồi nghe anh ấy nói chứ. Nó thầm nghĩ, nếu nó được gặp cô gái ấy nó sẽ thay anh nói tất cả, nói rằng anh yêu cô đến chừng nào. Nó mà ra tay là sẽ xong, chứ không nhút nhát như anh đâu. Nó hí hửng với ý nghĩ của mình. Nhưng ở không mãi cũng buồn, nó lân la làm quen với các bạn mới. Trong đó nó thích nhất là gió. Gió là 1 người bạn rất đặc biệt. Gió không bao giờ ở cạnh nó. Có hôm gió đến tìm nó luôn, nhưng có ngày gió chẳng đến để nó chờ mãi. Thế là nó giận. Vậy mà chỉ cần gió đến, mang theo vài câu chuyện vui làm quà là nó lại cười vui vẻ, quên cả giận. Gió kể cho nó về thế giới rộng lớn bên ngòai, về những cánh đồng xa tít tắp phủ màu xanh tươi tốt, về những thảo nguyên bạt ngàn. Thỉnh thoảng gió cũng kể vài chuyện buồn. Nó rạng rỡ bao nhiêu khi nghe những câu chuyện hạnh phúc thì lại im lặng, thút thít lúc nghe chuyện buồn. Thấy thế gió bối rối, không biết nói gì, chỉ im lặng, rồi tìm vài câu nói đùa chỉ đơn giản để cho nó cười. Cứ như vậy ngày qua ngày, nó nhận ra nó hạnh phúc biết bao khi có gió. Tối đến, không còn cảnh 1 mình anh độc thọai nữa, nó cũng tham gia. Anh say sưa nói về cô ấy, nó hăng hái kể về gió. 1 người, 1 vật, chẳng ai hiểu ai nhưng hình như cả 2 biết rằng họ đang cùng nói về 1 thứ: tình yêu. Qua những câu chuyện ấy, nó cảm nhận rằng có 1 cái gì đó sắp xảy ra, nó không biết rõ đó là cái gì, chỉ linh cảm rằng điều đó không được tốt lắm. Rồi nó cũng nhận ra, nó không mạnh mẽ như nó nghĩ, bằng chứng là nó có dám bày tỏ tình cảm với gió đâu. Thì ra tình yêu là như thế… nó thầm thì… Anh nhập viện! Nó thấy mọi người nháo nhào cả lên. Nó cũng lo lắm. Lúc người nhà vào thăm, anh nàng nặc đòi mọi người mang nó vào cho anh. Thế là hằng ngày nó vẫn được ở bên anh. Nhìn anh xanh quá!! Qua những lời đối thoại của mọi người nó biết thì ra anh bị bệnh lâu rồi mà không nói với ai cả. Bác sĩ bảo anh từng đến bệnh viện khám, lúc ấy anh chỉ còn 1 năm, 1 năm để sống, làm việc và yêu. 1 năm… 1 năm cũng là khoảng thời gian nó ở cạnh anh. Đang miên man suy nghĩ, bỗng nó nghe tiếng bước chân, bước chân thật khẽ, 1 cô gái. Linh cảm mách bảo cho nó biết, chính là cô ấy, cô gái có đôi mắt sâu và buồn mà anh từng nhắc đến. Cô ngồi xuống cạnh anh, nắm lấy bàn tay anh:
_Cal, sao anh ngốc thế? Bệnh gì thì cũng phải nói ra chứ. Giấu mọi người, giấu cả em nữa. -cô nói bằng giọng trách móc, đôi mắt buồn rười rượi
_Dù có nói ra thì làm được gì chứ, nhất là với em ấy, nói ra chỉ làm em lo thêm thôi. Nè, đừng khóc chứ, có bao giờ em khóc trứơc mặt ai đâu,em…em mạnh mẽ mà. -bằng giọng yếu ớt và khá bối rối, anh nhẹ nhàng nói.
Hebe không nói gì, chỉ im lặng, quay đi, nhưng giọt nước mắt lấp lánh trào ra. Quả thực, khi nhìn cô ấy khóc, bất cứ ai cũng sẽ xiêu lòng -nó thầm nghĩ. Họ ngồi như thế, im lặng. Hằng ngày cô đều vào thăm anh. Không nói chuyện gì nhiều, cô ngồi nhìn anh, ngay cả khi anh đã ngủ. Và cô không khóc nữa, vì anh đã nói : “Hãy để những giờ phút cuối cùng của anh được nhìn thấy em cười”. Nó chứng kiến tất cả, và nó cũng buồn. Nó buồn cho anh, cho cô, cho tình yêu mà cả 2 giấu kín, chẳng ai nói ra. Rõ ràng họ thuộc về nhau, vậy tại sao lại làm khổ nhau chứ. Đến bao giờ, anh đợi đến bao giờ mới chịu thổ lộ tình cảm của mình đây chứ? Hình như nó không chỉ buồn thôi mà còn tức giận nữa, sao họ lại thế chứ! Sáng hôm ấy, nắng rực rỡ hơn bao giờ hết. Cô vẫn đến như mọi hôm, chỉ có điều hôm nay cô sẽ ở lại lâu hơn vì hôm nay là chủ nhật, cô được nghỉ. Anh vẫn chưa thức, cô rón rén, bước đến bên giường, với tay lấy bình hoa, rồi cắm vào đó vài cành hồng trắng. Chợt cô thấy nó. Cầm nó lên, cô ngắm hồi lâu, vẻ suy nghĩ gì đó, rồi cô treo nó lên cạnh cửa sổ. Bỗng anh thức giấc.
_Em có thích nó không? Anh mua để tặng em đấy
_Anh mua lúc nào thế?
_Trong lần anh đi du lịch, cũng 1 năm rồi.
_1 năm àh,sao đến bây giờ mới tặng cho em.
_Anh biết mình bị bệnh, nên quyết định đi du lịch, vừa để lấy lại bình tĩnh, vừa thực hiện ước muốn bao lâu nay. Rồi anh mua nó, nhưng không gửi cho em, cũng như tình cảm anh dành cho em bấy lâu nay, cứ giữ chặt trong lòng. Anh biết mình không còn nhiều thời gian nữa, nên anh quyết định sẽ nói tất cả với em. Em có biết anh vui như thế nào khi được ở cạnh em không. Nếu bắt anh chọn giữa 1 ngày được ở cạnh em với 1 cuộc sống mà không có em, anh sẽ chọn điều đầu tiên. Vậy mà anh vẫn không nói với em, anh ngốc quá, như em vẫn thường nói, anh là kẻ đại ngốc! Em có muốn biết tại sao anh mua món quà ấy mà không gửi cho em không? Anh tin rằng ,sau khi mình chết đi anh sẽ hóa thành gió, gió không thể ở bên em mãi nhưng gió sẽ đến khi em cần, và chỉ ra đi khi em đã được hạnh phúc. Chính vì thế anh mua cho em món quà này ,nó sẽ báo cho em biết khi nào anh đến… Điều cuối cùng anh muốn nói với em, lâu lắm rồi… anh rất muốn nói… anh… yêu… em…
Anh ra đi, môi hé nụ cười. Nó tin rằng anh rất thanh thản vì anh đã nói ra tất cả… Cô thì thầm “Anh ngốc lắm! Em cũng yêu anh! Em rất yêu anh!” nước mắt lăn dài, hòa với nụ cười của cô… Gió tràn vào căn phòng, nó rung lên… Leng keng... Leng keng… leng keng… hình như nó cũng muốn nói với gió… yêu gió nhiều lắm… phải rồi, nói 1 lần còn hơn là giữ kín mãi mãi… chuông gió yêu gió nhiều lắm…
THE END. | |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: [Short fic] Tình yêu (Đã hoàn thành) | |
| |
| | | | [Short fic] Tình yêu (Đã hoàn thành) | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |
|